*SỐ ĐẶC BIỆT : THƠ CHUA CAY TẾU LẠC ĐẠN CẤM
* QUÝ THĨ SĨ HIỆN DIỆN TRONG SỐ NÀY:
*MAI KHUYÊN *NHẬT PHAN * TÚ CHÂM*MAI ĐẰNG * THẢO CHƯƠNG TQV* NGUYỄN HỮU TÂN*THIẾT BÌNH NƯƠNG TỬ*NHẤT HÙNG * ST *HCT* ĐỒ CÓC*THANH NGUYÊN* TÍM *CHUNGMINH LAM* TÂM HUYNH QUANG* THA NHÂN*NHẬT HỒNG* LƯƠNG TRẦN* BỬU TÙNG* LÂM HOÀI VŨ* HOÀNG DŨNG*MẶC HẬU * TỐ QUYÊN * ĐINH TƯỜNG*
*NHỤC SUỐT ĐỜI
*Gửi Trung tá Ức
Miếng ăn là miếng tồi tàn
Ức…anh sao phải hầu bàn Kiều Hoang
Đẹp sao ? chẳng đẹp…chẳng sang
Loanh quanh bám víu…hầu quanh tên Hề
Khốn nạn cho…Hòa Thái Cu
Quần sao không mặc…phải bu bám hề ?
Để cho người chửi…người chê…
Các anh làm chuyện…nhục ghê với đời
Vợ con lây nhục…khổ thôi
Ba đời chưa hết…Hề̀ chơi cho tàn
Chỉ vì bạc tiền…miếng ăn…
Lợi…danh…cũng hết…làm thầng cu li
MAI KHUYÊN
**
- VÌ SAO CỘNG ĐỒNG NGƯỜI VIỆT
HẢi NGOẠI LẠi ĐẤU ĐÁ NHAU?
Lẳng lẳng mà nghe họ chưởi nhau
Chưởi nhau chẳng tiếc chữ,tiếc câu
Phen này tớ phải mua bông xốp
Để nhét lỗ tai đỡ phát rầu
Nào hãy lắng nghe họ đá nhau
(Họ cùng Chống Cộng thế mới đau!)
Phen này tớ cóc phân tốt xấu
Yêu nước? Thương mình? Khác nhau đâu?
Hãy nhìn xem thử họ tố nhau
Tố anh Lý Tống thấy mà đau
Việt Tân thì tố là theo Cộng
Quốc nội còn chờ ngóng trông đâu?
Phương Nam Nam Hải chống Cộng xạo?
Anh Nguyễn Khắc Toàn cũng “cuội” sao?
Tập Hợp Thanh Niên Dân Chủ “ảo”?
Họ đều gán cho thân Cộng ráo?!!!
Đất mẹ giờ đây đang khổ đau
Các anh,các chị đấu đá nhau?
Sao không chung sức mà tranh đấu?
Dân chủ,nhân quyền cho mai sau
Sài Gòn Việt Nam lúc 23 giờ
Nhat Phan,
PHAN THÀNH NHẬT
**
*Bolsa, nồi canh hẹ
*Tú Châm
Mang danh cộng đồng tỵ nạn
Giờ chỉ thấy ta chống ta.
Tỵ nạn biến thành tỵ nạnh
Lòng người xẻ bảy chia ba.
Ai cũng cho mình chính phái
Anh hùng cứu nước thương dân
Vũ khí giờ là… nón cối
Liệng qua ném lại rần rần.
Nhớ lại những ngày đoàn kết
Năm mươi lăm đêm xuống dường
Cả trời Bolsa không ngủ
Quyết tâm chống rợ… Trần Trường.
Nhớ lại những ngày gây quỹ
Chung tay xây dựng Tượng Đài
Vinh danh anh hùng Việt- Mỹ
Lòng một lòng, tay trong tay.
Nhớ lại những ngày sát cánh
Cho chương trình “Cám ơn Anh”
Cộng đồng nêu cao khí thế
Hải ngoại đầy nghĩa đầy tình.
Nhớ lại những ngày cầm phiếu
Chọn người đại diện cho dân
Từ đây bước vào dòng chính
Vui mừng hai tiếng Việt Nam.
Bỗng dưng một ngày ma quỷ
Từ đâu phá nát cộng đồng.
Bolsa như nồi canh hẹ
Không biết ai đục ai trong.
Phải chăng bàn tay trong nước
Đã chuồi ra tới chỗ này
Những đứa có tiền trám miệng
Xun xoe chúng gọi bằng thầy.
Đồng tiền vốn là ông chủ
Cho bầy tôi tớ dạ, vâng.
Tuổi trẻ cũng còn hổ thẹn
Thân già làm vậy sao đang?
Ngụ ngôn chuyện nay còn đó
Cộng đồng như cái giỏ cua
Không ai được lên miệng giỏ
Không bằng thì chẳng chịu thua!
Mỗi giang sơn mỗi chủ tịch
Không đao binh mà chiến tranh
Thiên hạ, bàng dân quay mặt
Chán chê với nỗi nhân tình.
Chuyện “tọa sơn quan hổ đấu!”
Người xưa đã nói rành rành.
Mừng vui là anh Việt Cộng
Bất chiến mà tự nhiên thành.
Sân khấu một phường bát nháo
Giờ đây ai biết tin ai?
Ta đến đây vì cơm áo
Hay mong thoát kiếp đọa dày?
**
*LÀM ĐĨ
‘dang mai’
LÀM ĐĨ
Đừng nhìn em như thế
Mà tội nghiệp chị ơi
Em chọn nghề làm đĩ
Là quá lương thiện rồi!
Làm đĩ không trộm cướp
Chỉ bán cái của mình
Thuận mua và vừa bán
Giá cả rất phân minh!
Làm đĩ không hại nước
Và cũng chẳng hại dân
Chỉ là đem trao đổi
Cái mình – họ đang cần!
Trộm cũng không xấu lắm
Chỉ lén lút chôm đồ
Vẫn còn đang sĩ diện
Không chường mặt ra phô!
Cướp cũng không quá xấu
Bởi hành động công khai
Dẫu biết rằng có thể
Bị ăn đạn xuyên tai!
Loại bất lương thượng hạng
Chính là lũ quan tham
Trộm mà không dám nhận
Cướp mà nói không làm!
Chúng thường đi xế hộp
Giảng đạo đức nơi nơi
Nhưng lại là những kẻ
Hạ đẳng nhất trên đời!
Chúng mang danh ông tướng
Nhưng đánh bạc, bảo kê…
Vét vơ trăm, ngàn tỷ
Miệng thì nói: “Xin thề…!”
Chúng mang danh chủ tịch,
Bí thư tỉnh nọ- kia
Tham ô và nhũng nhiễu
Miệng: “Liêm khiết” tía lia!
Chúng mang danh Bộ trưởng
Bán chức tước, phong thần
Bán tài nguyên, đất nước…
Miệng: “Làm việc vì dân!”
Hậu quả mà bọn chúng
Đem lại cho nhân dân
Xem ra còn khốc liệt
Hơn trộm cướp muôn lần!
Chị ơi! Em làm đĩ
Có khốn nạn lắm không?
Chị bình tâm suy nghĩ
Trả lời em thật lòng!
(Sưu tầm)
**
*TÊN LÚ
Dân ta đã đặt nó tên Lú
Nhận xét này đâu phải kẻ mù
Chín chục triệu chưa làm nó thức
Một vài người phỏng ích gì ru !
Nó là quỷ chúa tham dành ghế
Đảng quỷ con hùa nịnh đánh đu
Bán nước buôn dân, hèn, ác, nhục…
Ai lên tiếng nó bỏ vào tù !
M.Đ
**
*BA THẰNG TRỌC GHẼ
Ba thằng trọc ghẽ giả vờ tu
Bản chất lưu manh hóa kẻ thù
Một đứa đầu bò hồn bẩn thỉu
Thằng kia óc chó trí mù ngu
Sum se áo Phật cho tan đạo
Chóp chép lời kinh để kiếm xu
Một lũ ma tăng thời ác cọng
Làm cho đạo pháp bẩn thiên thu
M.Đ
**
*TUỔI TRẺ VÀ UNG THƯ
Đất nước tương lai quá “rạng ngời”
Mẹ già phải khóc lá vàng rơi
Ung thư bốn mạng ba mươi phút (1)
Cõi sống em chưa hưởng nửa đời
Tuổi trẻ niềm vui chưa thật đến
Mẹ hiền nước mắt đã tràn môi
An toàn thực phẩm nguyên nhân chính (2)
Ô nhiễm môi trường kế đến thôi (3)
M.Đ
Oct 14-2019
*CHỦ NGHĨA LƯU MANH
Chủ nghĩa lưu manh đã chết rồi
Chiêu bài xão trá “chó dành xôi”
Liên sô sụp đổ toàn cầu sập
Việt cọng đu dây cũng đứt thôi
Phản bội cha ông đành bám giặc
Tham lam giữ đảng chỉ riêng “tôi”
Thương thay số kiếp người yêu nước
Bị lũ đê hèn nhốt chết toi.
M.Đ
**
Thơ Dầm Muối Ớt
Quan Niệm Bạn Thù Của Lũ Hán Nô Hà…Lội
Nghe bọn Vẹm nô tán phét chơi
Chúng chuyên hứa cuội…chớ tin lời.
Xem “thù” là “bạn”…làm sao với?
Biến “bạn” thành “thù”…cứ thế rơi;
Hám lợi – mặc dân Tàu lấn tới
Tham quyền – kệ lính Chệt sang xơi
Gông cùm Bắc Thuộc: tiền nhân cởi
Hồ tặc tròng lên… “đéo”…mẹ đời
Thảo Chương TQV
16-10-2019
**
Tự Ro Ngôn….Nuận Theo Kiểu Mẽo Gốc Mít
Nghe mãi chán phèo, các cụ ơi !
Bất đồng chính kiến, cãi…rum trời.
Tự do bươi móc cho tan nát;
Dân chủ chặt bầm đến tả tơi.
Hạ nhục, mong người che miệng mếu ;
Tôn vinh, chờ bạn vỗ tay cười.
Trò chơi bôi bẩn sao chưa nản?
Chẳng biết chừng nào hết …dở hơi?
Thảo Chương -TQV
13-10-2019
**
*Thơ chua một vần
Mẽo Quốc Loạn Xà Ngầu
Trò hề chính trị ở Hoa…”kì”;
Đảo lộn tùng phèo, chán thế ni !!!
Như mớ bòng bong, nhồi mệt nghỉ;
Giống nồi canh hẹ, quấy cuồng si.
Đánh xuôi, trống nổi – rền tai nị;
Thổi ngược, kèn vang – nhức óc mi.
Đấu đá trong nhà, hăng qúa nhĩ?
Tàu Ô cười, xúi…“cứ chơi đi !!!???
Thảo Chương TQV
14-10-2019
Biến cố ?! n/j
Chính trị cao tay hổng lọa “kì” ?! n/j
Mưu thâm đụng độ choảng nhau ni ?! n/j
Người mua lặng mộng quyền to kí ?! n/j
Kẻ bán thầm mơ chức lớn si ?! n/j
Bản ngã lòi ra gian độc trí ?! n/j
Tư duy lộ rỏ ác tà mi ?! n/j
Tranh giành đánh đấm gài cờ bí ?! n/j
Biến cố(*)đồng tâm hợp lực “đi” ?! n/j
Tím Oct/14/2019
(*)biến cố : sept/11/2001, Dec/07/1941
**
**
HỒNG XUÂN TẮM LU
Bản mặt nhìn vô thấy địa lu
Nàng ta chắc ngộ đạo ù ù
Hề hề ỏn ẻn mang danh xệ
Hố hố oang oang lãnh tiếng ngu
Dại dại xuất chiêu dồn là úa
Rồ rồ trổ ngón kết mây mù
Banh lòng cắt dạ xin đa tạ
Sáng kiến nàng Xuân ngập miệng lu
Nguyễn Hữu Tân
MỞ NẮP LU
Hết Lú rồi Lon tiếp đến Lu
Nghe danh cáu mặt lỗ tai ù
Giáo sư cọp bắt quê quê xệ
Tiến sĩ chồn lúi ngáo ngáo ngu
Thái thú một bầy tim chẳng đập
Hán nô dăm bọn mắt như mù
Hồng Xuân nàng hỡi Hồng Xuân hỡi
Theo Lú, theo Lon mỡ nắp Lu
THIẾT BÌNH NƯƠNG TỮ
**
*Tình Online
Tình online có lắm điều lý thú,
Chỉ tội thay cho mấy chú Việt kiều.
Nàng hai mươi, tập tễnh bước vào yêu,
Chàng năm mấy, tuổi xế chiều sống dậy.
Yêu say đắm, yêu chẳng cần che đậy,
Từ quen nhau, chàng cảm thấy yêu đời.
Tóc hoa râm, cặp mắt kiếng đồi mồi,
Chàng nhuộm lại, rồi chơi thêm kiếng mát.
Chải mái tóc y chang Châu Nhuận Phát,
Sửa dáng đi chẳng khác Lưu Ðức Hoà.
Chàng tin rằng mình có số đào hoa,
Nên mới crab được một cô bồ nhí.
Nhưng chuyện đời có nhiều khi phi lý,
Vừa quen nhau mới chỉ một tháng tròn.
Nàng thì thầm, “Anh yêu có nhớ hôn?
Ðúng một tháng, tặng em quà kỷ niệm.”
Dân cắt cỏ, cả một đời cần kiệm,
Chàng nghe xong chết lịm nữa con người.
Nhưng vì yêu nên cũng ráng gượng cười,
Ra nhà bank rút tiền mua chiếc nhẫn.
Ðược vài hôm nàng lại làm mặt giận,
“Nói yêu em mà chẳng hiểu cho em
Chat ở ngoài dịch vụ hổng tự nhiên,
Anh hãy gởi ít tiền mua vi tính.”
Ðang khi yêu, chàng giống như thằng lính,
Chỉ cúi đầu nghe lịnh của quan bà.
Một ngàn đô, nghĩ lại cũng xót xa,
Nhưng thôi kệ, để vui lòng người đẹp.
Bóp của chàng cứ mỗi ngày mỗi xẹp,
Rồi một hôm người đẹp lại phán rằng,
“Từ nhà em ra ngoài phố chẳng gần
Em cần có mấy ngàn mua A-mốc.”
Say men tình, chàng trở thành thằng ngốc,
Còn bao nhiêu cũng “ma róc” đem dâng.
Vì đã lỡ mạo danh là bác sĩ,
Có lẽ đâu nghèo hơn bác thằng Bần.
Chàng kẹt quá rút dần tiền tín dụng,
Ðể gởi về cung phụng cho người thương.
Trời xui chi cái cảnh đời ngang trái,
Chàng đi làm, nàng lại được lãnh lương.
Rồi một hôm, chàng quyết định hồi hương
Về Việt Nam thăm người tình bé nhỏ.
Tạm giã biệt với cuộc đời cắt cỏ,
Khoác vét-tông làm bác sĩ chuyên khoa.
Ðến phi trường mãi chẳng thấy nàng ra,
Chàng nôn nóng vẫy taxi đi kiếm.
Tìm đến nơi nỗi mừng vui tắt lịm,
Nàng đang ngồi âu yếm với một người.
Chàng nghẹn ngào không nói được một lời,
Khi nàng hỏi, “Bác ơi, tìm ai đó?
Tôi với bác chưa từng gặp mặt nhau
Sao bỗng nhận là người quen vô cớ?”
Gã thanh niên bỗng chồm lên, hùng hổ
“Ông đi mau, tui xuỵt chó bây giờ. ”
Chàng buồn thiu đưa cặp mắt thẫn thờ,
Ðón taxi để đi tìm khách sạn.
Trở về Mỹ sống chuỗi ngày buồn chán,
Chàng mới thề muôn kiếp hận đàn bà.
Ðôi khi ngồi nghĩ lại thấy xót xa,
Thiệt là tức, đã già còn dại gái.
**
THƠ CHUA
*CHỬI CHA ÁO DÀI VIỆT… KHÔNG QUẦN
*Thơ rằng :
Chúng mày là lũ dở hơi
“Đầu tôm – xác lợn – mặt người” đáng phang :
Áo dài – quốc phục Việt Nam
Mấy con lợn cái sao mang làm trò?
Nếu ưa khoe ngực, khoe giò
Cởi ra cho nó thò lò là xong
Nếu ưa khoe rốn, khoe mông
Vứt cha nó hết, tồng ngồng mà khoe.
Việc gì lấy vải để che
Làm cho các nước bạn bè nghĩ sai :
Việt Nam quốc phục áo dài
Hóa ra chỉ để cho loài bán dâm!
Hỡi đồ khoe thịt bán thân:
Đừng làm xấu hổ bàn dân nước này
Hồn thiêng trong chiếc áo dài
Đừng đem cách điệu lạc loài, lố lăng.
Đừng nên đua kiểu lai căng
Làm cho hồn nước nhố nhăng, nực cười.
Mấy con Người Lợn – Lợn Người
Chúng mày có hiểu những lời này không?
Lũ lợn đầu mọc sát…mu
Đừng có làm nhục tổ tông, giống nòi !
(VÔ DANH)
**
Tha Nhân
vui góp bài họa với thi sĩ Nhật Hồng NTV:
TÂM SỰ THỊ…NGÂN!*
Cũng đành dứt áo cách xa chàng
Theo Tập cận Bình cuộc sống sang
Đã bán quê hương cần cóc…quán
Và buôn dân tộc… quái gì làng!
Được thân nô bộc đâu màng oán
Hưởng kiếp con tì bỏ quách than!
Sung sướng một đời Ngân đáng vạn
Xú danh nào kể tựa mây ngàn!
Camthành, Oct 11, 2019
Tha Nhân họa vui với thi huynh Nhật Hồng NTV
(*Mượn bài xướng để NTK Ngân giãi bày tâm sự
Khi qua cống nạp vương triều đại hãn và diện kiến
Tập hoàng đế).
Bài xướng:
LẤY CHỒNG LY XỨ
(Chàng Sang Quán Làng Oán Than Vạn Ngàn)
Xin gởi lời thơ tạ lỗi chàng,
Từ đây ly xứ bước chân sang.
Lấy chồng khách lạ lìa nguyên quán,
Bỏ đất trời quen nhớ xóm làng!
Một kiếp sầu thương cam hận oán,
Chiếc thân tàn tạ nén hờn than!
Người ơi dòng lệ lòng trăm vạn…
Chảy ngập hồn em gởi gió ngàn!
Nhật Hồng Nguyễn Thanh Vân
**
Tuổi dần ?!
THƠ TẾU
Thanh Nguyen
Theo tử vi phụ nữ tuổi Dần thường cao số
nhưng nếu kiên nhẫn sẽ được thỏa mãn như ý
Bèn :
Có số có phần miễn mạnh gân
Cọp vằn cóc sợ đẻ năm Dần
Hang hùm có ngứa chờ người cưỡi
Vuốt móng tạm che quặp kín chân
Lưỡi liếm quanh môi cho thấy võ
Lim dim sức chịu được bao lần
Ép mình lên cỏ sò banh yếm
Một khúc thoi kia thụt thảo quần
Đồ Cóc
**
*Lâng lâng !
“Nốn cái lừng” , “nốn cái lừng”
Vào chùa “hối lộ” cong lưng dập đầu
“Cai dù” cầu “cai dù” cầu
Bụng thon sáu múi(*)”đù câu” to đùng
Bướm khoái hun bướm khoái hun
Tay xoa cặp bưởi lưỡi chun vô “lờ”
Ngoáy mạnh cơ ngoáy mạnh cơ
Cho tuôn nước sướng chân quơ tay cào
“Đại du” mau , “đại du” mau
Vu sơn tới đỉnh phều phào hụt hơi
Sướng quá trời sướng quá trời
Tuôn trào lạc thủy thảnh thơi tâm thần
Hồn lâng lâng hồn lâng lâng
Xác thịt thỏa mãn bao lần nửa đây ?!
Đời còn dài , đời còn dài !
Tím Oct/15/2019
(*)six pack abs
**
Tưởng Gì !!!
Dạ con “giêng” tặng quí ngài tuổi đời trên thất thập cổ lai hi
mà còn ham dzui nè :
“Dị” thường ?!
Tổ chảng “lò tôn” bự , “dị” thường ?! j/k
“Môn làng” nổi cộm cái đường mương ?! j/k
Mông tròn mạnh bạo “gung” , “ginh” chiếu ?! j/k
Trường túc chi lao “kọt” , “kẹt” giường ?! j/k
“Lá thắm” mờ mờ “coi” : “cụ” mến ?! j/k
Bông tình ảo ảo ngó : “ông” thương ?! j/k
Nhiều ngài nhỏ “rãi” thèm hung lắm ?! j/k
Bốn lờ(*)ngộ thiệt cung dương thiệt ?! j/k
Tổ chảng “lò tôn” bự , “dị” thường ?! j/k
Tím March/22/2019
(*) : (LLLL) = (lờ lạ lên liền) ?!
**
*CHUNG MINH LAM
BÀ NỘI MỚI .. CỦA EM
Bà em tuổi mới… hăm ba
Ông em vừa cưới .. về nhà vài hôm.
Bà trông như ngọn cỏ non,
Xanh tươi mơn mởn .. bên con trâu già.
Ông em thì mới… bảy ba,
Chỉ hơn năm bó thôi mà có sao !
Tiền ông rủng rỉnh hầu bao,
Muốn gì có nấy .. bà nào chẳng ham
Kim cương, tiền bạc, vòng vàng,
Cả người lấp lánh .. hào quang sáng ngời.
Bà luôn rạng rỡ xinh tươi,
Mi-ni váy ngắn .. khoe đôi chân dài.
Bà mê ăn diện tiêu xài,
Ông em cà thẻ .. mặt dài héo queo.
Ông buồn nhưng hỏng dám kêu,
Cưới con vợ trẻ phải chiều vậy thôi !
Chỉ cần bà trẻ ỉ ôi,
Vuốt ve nũng nịu: “Cưng ui ! Cưng à !”
Là ông quên hết Ta Bà,
Cỏ non trước mắt .. trâu già gặm mê.
Sợ rằng già yếu bà chê,
Linh đan thần dược mua về lia chia.
Ông còn xịt tóc nhuộm ria,
Đổi gu cho hợp .. nửa kia phỉnh đời.
Ra đường thiên hạ hết lời,
Khen ông bà xứng .. nhưng cười sau lưng
Em mừng ông được hồi xuân,
Nhờ ơn bà trẻ .. đã ưng ông già.
Bà tuy không đảm việc nhà,
Chỉ là chuyện nhỏ, tình già đủ vui.
Nhớ ngày xưa cũ xa xôi,
Bà cũ khéo léo nhưng thôi, chán phèo
Bà mới ăn mặc hơi “nghèo”
Ông em thương lắm .. bám theo suốt ngày.
Ông hết than vãn la rầy,
Suốt ngày chỉ biết loay hoay hầu bà.
Cơm dâng, nước rót, mát-xa
Bà em nghĩ bụng .. chắc là … biết tu.
Lấy chồng già thật khỏe ru !
Kiếp sau em cũng .. sẽ tu như bà !
**